Trong quá trình học tiếng Anh, việc lựa chọn giọng Anh – Anh (British English) hay Anh – Mỹ (American English) thường khiến nhiều người học băn khoăn. Mỗi phong cách tiếng Anh đều có những đặc điểm riêng về phát âm, từ vựng, ngữ pháp và cách sử dụng, khiến cho quyết định này trở nên quan trọng tùy thuộc vào mục tiêu học tập và công việc của mỗi người.
Trong bài viết này, TalkFirst sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về những khác biệt cơ bản giữa hai phong cách tiếng Anh này, cũng như đưa ra những yếu tố cần xem xét nên học Anh Anh hay Anh Mỹ để chọn lựa phù hợp với nhu cầu của bạn nhé!
1. Tìm hiểu về tiếng Anh – Anh (British English) và tiếng Anh – Mỹ (American English)
Khi tự học phát âm tiếng Anh, việc lựa chọn giữa Anh Anh (British English) và Anh Mỹ (American English) phụ thuộc vào mục tiêu cá nhân và môi trường giao tiếp của bạn. Dưới đây là một số yếu tố để bạn cân nhắc lựa chọn phong cách nào thích hợp với bản thân nhé:
1.1. Phát âm (Pronunciation)
- Phụ âm /r/:
- Anh – Anh: Âm /r/ thường không được phát âm ở cuối từ hoặc trước phụ âm (non-rhotic). Ví dụ: “car” được phát âm là /kɑː/.
- Anh – Mỹ: Âm /r/ được phát âm rõ ràng cả ở cuối từ và trước phụ âm (rhotic). Ví dụ: “car” được phát âm là /kɑːr/.
- Nguyên âm dài ngắn:
- Anh – Anh: Một số từ được phát âm với nguyên âm dài hơn, ví dụ, từ “bath” phát âm là /bɑːθ/.
- Anh – Mỹ: Nguyên âm ngắn hơn, từ “bath” phát âm là /bæθ/ (Để phát âm đúng, bạn cần há miệng to và cố gắng đọc “a” nhưng phần cuối âm thì bật ra âm “e” nhé!
- Âm /t/:
- Anh – Anh: Âm /t/ được phát âm rõ và mạnh, ví dụ: “better” phát âm là /ˈbetə/.
- Anh – Mỹ: Âm /t/ trong từ “better” thường được phát âm như /d/ mềm hơn (flap T), giống “bedder.”
Phát âm (Pronunciation) | Anh – Anh (British English) | Anh – Mỹ (American English) |
---|---|---|
Âm /r/ | Không phát âm /r/ ở cuối từ hoặc trước phụ âm | Phát âm rõ ràng âm /r/ ở cuối từ và trước phụ âm |
Nguyên âm dài/ngắn | Ví dụ: bath → /bɑːθ/ | Ví dụ: bath → /bæθ/ |
Âm /t/ | Phát âm mạnh, rõ âm /t/, ví dụ: better → /ˈbetə/ | Âm /t/ phát âm như /d/ mềm hơn, ví dụ: better → “bedder” |
Nguyên âm o | Nguyên âm này sẽ được phát âm tròn miệng là /ɒ/ | Giọng Anh Mỹ sẽ phát âm lệch hẳn thành /a:/ |
Nhìn chung, đối với giọng Anh – Anh sẽ có một chút gì đó cổ kính, trang trọng trong quá trình giao tiếp và khó nghe hơn giọng Anh – Mỹ. Còn về Anh – Mỹ, bạn sẽ cảm thấy phát âm nhẹ nhàng hơn và gần gũi đời thường hơn, cũng dễ dàng nhận ra những từ vựng so với Anh – Anh.
1.2. Chính tả (Spelling)
Noah Webster, một nhà từ điển học nổi tiếng ở Mỹ, đã đóng vai trò quan trọng trong việc chuẩn hóa và đơn giản hóa tiếng Anh – Mỹ vào đầu thế kỷ 19. Webster đã bỏ đi một số chữ cái “thừa” trong từ vựng Anh – Anh, như colour thành color, flavour thành flavor, honour thành honor, và nhiều từ khác. Ông cũng thay đổi các kết thúc như -re (trong centre, metre) thành -er (center, meter) để tạo sự thống nhất và đơn giản.
- Từ có hậu tố -ise và -ize:
- Anh – Anh: Dùng hậu tố -ise, ví dụ: “realise,” “organise.”
- Anh – Mỹ: Dùng hậu tố -ize, ví dụ: “realize,” “organize.”
- Từ có hậu tố -our và -or:
- Anh – Anh: Dùng -our, ví dụ: “colour,” “favour.”
- Anh – Mỹ: Dùng -or, ví dụ: “color,” “favor.”
- Từ kết thúc bằng -re và -er:
- Anh – Anh: Dùng -re, ví dụ: “centre,” “theatre.”
- Anh – Mỹ: Dùng -er, ví dụ: “center,” “theater.”
- Từ có hậu tố -ce và -se:
- Anh – Anh: Dùng -ce trong một số từ, ví dụ: “defence,” “licence.”
- Anh – Mỹ: Dùng -se, ví dụ: “defense,” “license.”
Chính tả (Spelling) | Anh – Anh (British English) | Anh – Mỹ (American English) |
---|---|---|
Hậu tố -ise / -ize | Dùng -ise: realise, organise | Dùng -ize: realize, organize |
Hậu tố -our / -or | Dùng -our: colour, favour | Dùng -or: color, favor |
Hậu tố -re / -er | Dùng -re: centre, theatre | Dùng -er: center, theater |
Hậu tố -ce / -se | Dùng -ce: defence, licence | Dùng -se: defense, license |
Sự khác biệt về chính tả giữa tiếng Anh – Anh và tiếng Anh – Mỹ là kết quả của cải cách ngôn ngữ, phát triển văn hóa độc lập, và ảnh hưởng từ các học giả ngôn ngữ khác nhau. Chính tả tiếng Anh – Anh có xu hướng giữ lại nhiều yếu tố cổ điển, trong khi tiếng Anh – Mỹ hướng tới sự đơn giản và dễ hiểu hơn.
1.3. Từ vựng (Vocabulary)
Ở Mỹ, do chịu ảnh hưởng của nhiều nhóm di dân từ khắp nơi trên thế giới, tiếng Anh – Mỹ đã tiếp thu và phát triển từ vựng riêng để phù hợp với văn hóa đa dạng. Ví dụ, các từ có gốc Tây Ban Nha như patio (sân trong nhà) và canyon (hẻm núi) được sử dụng phổ biến tại Mỹ nhưng ít gặp trong tiếng Anh – Anh.
Trong khi đó, tiếng Anh – Anh tiếp tục phát triển tại Vương quốc Anh và chịu ảnh hưởng từ các ngôn ngữ châu Âu khác như Pháp, Đức, và Latin. Điều này giúp tiếng Anh – Anh mang nét cổ điển và trang trọng hơn, nhưng cũng dẫn đến những khác biệt trong từ vựng và chính tả như biscuit (Anh – Anh) thay vì cookie (Anh – Mỹ).
Một số từ vựng minh họa cho sự khác nhau giữa Anh – Anh và Anh – Mỹ:
Từ vựng (Vocabulary) | Anh – Anh (British English) | Anh – Mỹ (American English) |
---|---|---|
Phương tiện giao thông | Lorry (xe tải), petrol (xăng) | Truck (xe tải), gas (xăng) |
Học thuật | University (trường đại học), timetable | College (trường đại học, cao đẳng), schedule |
Nhà cửa | Flat (căn hộ), biscuit (bánh quy) | Apartment (căn hộ), cookie (bánh quy) |
Công cộng | Queue (xếp hàng), lift (thang máy) | Line (xếp hàng), elevator (thang máy) |
Tham khảo các khóa học tiếng Anh giao tiếp tại TalkFirst dành riêng cho người đi làm & đi học bận rộn, giúp học viên nói & sử dụng tiếng Anh tự tin & tự nhiên như tiếng Việt.
1.4. Ngữ pháp (Grammar)
Tiếng Anh – Anh (British English) và tiếng Anh – Mỹ (American English) có một số khác biệt nhất định về ngữ pháp. Mặc dù hai biến thể vẫn tương đối giống nhau và người sử dụng cả hai phiên bản có thể hiểu nhau dễ dàng, một số điểm ngữ pháp có sự khác biệt rõ ràng như sau:
1. Cách sử dụng thì hiện tại hoàn thành và thì quá khứ đơn:
- Anh – Anh: Thường sử dụng thì hiện tại hoàn thành (present perfect) để diễn tả hành động xảy ra trong quá khứ nhưng vẫn có ảnh hưởng hoặc liên quan đến hiện tại. Ví dụ:
- “I have already eaten.”
- Anh – Mỹ: Người Mỹ có xu hướng sử dụng thì quá khứ đơn (simple past) trong nhiều trường hợp mà người Anh dùng thì hiện tại hoàn thành. Ví dụ:
- “I already ate.”
2. Cách sử dụng động từ tập thể (collective nouns):
- Anh – Anh: Động từ tập thể (ví dụ: team, staff, family) thường được dùng ở dạng số nhiều vì các tập thể thường được xem là các thành viên riêng lẻ. Ví dụ:
- “The team are winning.”
- Anh – Mỹ: Động từ tập thể thường được coi là một đơn vị và dùng ở dạng số ít. Ví dụ:
- “The team is winning.”
3. Sự khác biệt về động từ bất quy tắc:
- Một số động từ bất quy tắc có cách chia khác nhau giữa Anh – Anh và Anh – Mỹ. Ví dụ:
- Anh – Anh: learned hoặc learnt, dreamed hoặc dreamt.
- Anh – Mỹ: Chỉ sử dụng learned và dreamed.
4. Cách dùng trợ động từ trong câu hỏi đuôi (tag questions):
- Anh – Anh: Thường dùng câu hỏi đuôi để xác nhận hoặc nhấn mạnh với trợ động từ tương ứng. Ví dụ:
- “You’re coming, aren’t you?”
- Anh – Mỹ: Người Mỹ ít dùng câu hỏi đuôi và có xu hướng dùng các câu hỏi trực tiếp để xác nhận, như “You’re coming, right?” hoặc “You’re coming, huh?”
5. Sử dụng “have got” và “have”:
- Anh – Anh: Thường sử dụng “have got” để nói về sở hữu hoặc trạng thái. Ví dụ:
- “I have got a car.”
- Anh – Mỹ: Sử dụng “have” đơn thuần để chỉ sở hữu. Ví dụ:
- “I have a car.”
6. Cách dùng giới từ:
- Một số giới từ có cách dùng khác nhau trong tiếng Anh – Anh và tiếng Anh – Mỹ:
- Anh – Anh: “at the weekend”, “in a team”.
- Anh – Mỹ: “on the weekend”, “on a team”.
7. Sử dụng mạo từ “the”:
- Anh – Anh: Mạo từ “the” được dùng phổ biến trong các cụm danh từ trong tiếng Anh như “in hospital” hoặc “at university.”
- Ví dụ: “She’s in hospital.”
- Anh – Mỹ: Người Mỹ có xu hướng dùng thêm “the” trong những cụm này.
- Ví dụ: “She’s in the hospital.”
8. Dạng thức của động từ “get”:
- Anh – Anh: Quá khứ phân từ của get là got.
- Ví dụ: “He has got a promotion.”
- Anh – Mỹ: Thường dùng gotten làm quá khứ phân từ của get.
- Ví dụ: “He has gotten a promotion.”
Những khác biệt về ngữ pháp giữa tiếng Anh – Anh và tiếng Anh – Mỹ tuy nhỏ nhưng có thể ảnh hưởng đến cách diễn đạt. Việc lựa chọn sử dụng biến thể nào phụ thuộc vào môi trường học tập và mục tiêu sử dụng của bạn.
1.5. Định dạng ngày, tháng (Date Format)
Định dạng ngày tháng trong tiếng Anh – Anh và tiếng Anh – Mỹ có sự khác biệt rõ rệt, nhất là về thứ tự và cách viết các thành phần ngày, tháng, năm:
1. Thứ tự ngày, tháng, năm:
- Anh – Anh (British English): Thứ tự thường là ngày/tháng/năm (dd/mm/yyyy).
- Ví dụ: 25 October 2024 hoặc 25/10/2024.
- Anh – Mỹ (American English): Thứ tự là tháng/ngày/năm (mm/dd/yyyy).
- Ví dụ: October 25, 2024 hoặc 10/25/2024.
2. Dấu phân cách:
- Anh – Anh: Khi viết dạng đầy đủ, ngày và tháng thường không có dấu phẩy, chẳng hạn 25 October 2024. Nếu dùng dạng rút gọn (số), dấu gạch chéo (/) là phổ biến, như 25/10/2024.
- Anh – Mỹ: Trong văn phong chính thức, dấu phẩy thường được đặt giữa ngày và năm, chẳng hạn October 25, 2024. Dạng rút gọn có thể dùng dấu gạch chéo (/), như 10/25/2024.
3. Cách viết ngày trong tuần:
- Anh – Anh: Thường viết day + date mà không có dấu phẩy, chẳng hạn Friday 25 October 2024.
- Anh – Mỹ: Thường viết day, month date, year với dấu phẩy giữa ngày và năm, chẳng hạn Friday, October 25, 2024.
4. Cách dùng số thứ tự:
- Anh – Anh: Thường sử dụng số thứ tự (1st, 2nd, 3rd) kèm theo ngày khi viết dạng đầy đủ, chẳng hạn 25th October 2024.
- Anh – Mỹ: Số thứ tự ít được sử dụng và thường chỉ viết số ngày, chẳng hạn October 25, 2024 thay vì October 25th, 2024.
Bảng ví dụ so sánh giữa Anh – Anh và Anh – Mỹ:
Tiếng Anh – Anh | Tiếng Anh – Mỹ |
---|---|
25 October 2024 | October 25, 2024 |
25/10/2024 | 10/25/2024 |
Friday 25 October 2024 | Friday, October 25, 2024 |
Người học cần lưu ý sự khác biệt về định dạng ngày tháng tùy vào ngữ cảnh và tiêu chuẩn tiếng Anh muốn sử dụng, đặc biệt là trong các tài liệu chính thức hay khi điền các biểu mẫu quốc tế.
2. Các ưu và nhược điểm của tiếng Anh Anh và Anh Mỹ
Dưới đây là bảng so sánh ưu điểm và nhược điểm của tiếng Anh – Anh (British English) và tiếng Anh – Mỹ (American English):
Yếu tố | Anh – Anh (British English) | Anh – Mỹ (American English) | |
---|---|---|---|
Ưu điểm | Phổ biến tại nhiều quốc gia | – Được sử dụng rộng rãi tại nhiều nước trong Khối thịnh vượng chung như Anh, Úc, New Zealand, Canada, Ấn Độ, và nhiều nước châu Âu. – Là chuẩn chính thức trong các kỳ thi IELTS và Cambridge English. | – Rất phổ biến toàn cầu, đặc biệt nhờ ảnh hưởng của phim ảnh, âm nhạc, và văn hóa Mỹ. – Được nhiều người học sử dụng vì tiếp xúc nhiều qua truyền thông Mỹ. |
Chính tả chuẩn mực | – Chính tả phức tạp hơn, giúp nắm rõ gốc từ và nguồn gốc ngôn ngữ. – Thường được dùng trong tài liệu học thuật và văn bản chính thức. | – Chính tả đơn giản, dễ viết hơn do có xu hướng loại bỏ các ký tự không cần thiết. – Đơn giản hơn khi học viết. | |
Ngữ pháp chuẩn mực | – Ngữ pháp Anh – Anh được coi là chuẩn mực cao trong nhiều tài liệu học thuật, hành chính và văn bản kinh doanh quốc tế. | – Ngữ pháp Anh – Mỹ linh hoạt hơn trong nhiều trường hợp, giúp học viên dễ học và dễ áp dụng trong giao tiếp hàng ngày. | |
Phát âm chuẩn tắc | – Giọng Anh – Anh có âm điệu trang trọng, giúp tạo ấn tượng chuyên nghiệp. – Phát âm rõ ràng, nhiều phụ âm được giữ nguyên, đặc biệt là âm /t/. | – Phát âm của Anh – Mỹ phổ biến và dễ hiểu hơn đối với người học toàn cầu nhờ tiếp xúc với các phương tiện truyền thông Mỹ. | |
Nhược điểm | Phát âm | – Phát âm đôi khi khó khăn với người mới học do âm dài và cách phát âm /r/ không rõ ở cuối từ. | – Cách phát âm /t/ như /d/ (flap T) đôi khi gây khó khăn cho người học phân biệt âm. |
Chính tả | – Chính tả phức tạp hơn, khó học hơn, đặc biệt là với từ có nguồn gốc Latin hoặc Pháp. | – Đôi khi việc đơn giản hóa chính tả có thể gây nhầm lẫn với người học vì không hiểu rõ nguồn gốc từ vựng. | |
Ngữ pháp | – Ngữ pháp Anh – Anh khá chặt chẽ và có nhiều quy tắc cần tuân theo, đôi khi gây khó khăn cho người học mới. | – Ngữ pháp Anh – Mỹ đôi khi không được xem là “chuẩn” trong các văn bản học thuật hoặc chính thức. | |
Ứng dụng | – Anh – Anh ít phổ biến hơn ngoài Khối thịnh vượng chung và có thể gây bỡ ngỡ khi giao tiếp với người dùng Anh – Mỹ. | – Một số từ và cụm từ đặc trưng của Anh – Mỹ có thể không quen thuộc với người học ở châu Âu hoặc các nước dùng Anh – Anh. |
Tổng kết:
- Anh – Anh: Thích hợp cho những ai có mục tiêu học tập, làm việc tại Anh, Úc hoặc các quốc gia châu Âu. Nó có cấu trúc ngữ pháp, phát âm chuẩn mực nhưng cũng phức tạp hơn về chính tả.
- Anh – Mỹ: Phù hợp với môi trường toàn cầu, giao tiếp hàng ngày và trong truyền thông đại chúng. Cách phát âm, chính tả và ngữ pháp của Anh – Mỹ đơn giản, linh hoạt hơn, nhưng ít chuẩn mực hơn trong một số văn bản học thuật.
Việc lựa chọn tiếng Anh – Anh hay Anh – Mỹ tùy thuộc vào mục tiêu học và môi trường mà bạn sẽ sử dụng tiếng Anh trong tương lai.
3. Những yếu tố cần xem xét khi lựa chọn giữa Anh Anh và Anh Mỹ
Khi quyết định lựa chọn học tiếng Anh – Anh (British English) hoặc tiếng Anh – Mỹ (American English), bạn nên xem xét một số yếu tố quan trọng để đưa ra quyết định phù hợp với nhu cầu và mục tiêu của mình. Dưới đây là những yếu tố cần xem xét mà TalkFirst đưa ra để bạn có thể tham khảo thêm nhé:
1. Mục tiêu học tập và công việc:
- Nơi bạn sẽ sinh sống hoặc làm việc: Nếu bạn dự định học tập, làm việc hoặc sống ở Vương quốc Anh, các quốc gia châu Âu, hoặc trong Khối thịnh vượng chung (Commonwealth), Anh – Anh sẽ phù hợp hơn. Ngược lại, nếu bạn muốn học tập, làm việc ở Mỹ hoặc giao tiếp với đối tác quốc tế, Anh – Mỹ có thể là lựa chọn tốt hơn.
- Yêu cầu của kỳ thi hoặc công việc: Một số kỳ thi quốc tế, như IELTS, thường dựa trên tiếng Anh – Anh, trong khi TOEFL sử dụng tiếng Anh – Mỹ. Nếu mục tiêu của bạn là thi chứng chỉ tiếng Anh, hãy cân nhắc yêu cầu của kỳ thi đó.
2. Môi trường sử dụng ngôn ngữ:
- Ngữ cảnh học thuật và chuyên nghiệp: Nếu bạn dự định theo đuổi sự nghiệp học thuật hoặc làm việc trong các tổ chức quốc tế tại châu Âu hoặc các nước thuộc Khối thịnh vượng chung, Anh – Anh thường được ưa chuộng. Anh – Mỹ lại phù hợp hơn với môi trường làm việc quốc tế, các công ty đa quốc gia và truyền thông.
- Truyền thông và văn hóa đại chúng: Tiếng Anh – Mỹ thường xuất hiện nhiều hơn trong phim ảnh, âm nhạc, truyền hình, và các nền tảng trực tuyến. Nếu bạn thường xuyên tiếp xúc với văn hóa đại chúng Mỹ, việc học tiếng Anh – Mỹ có thể giúp bạn dễ tiếp cận và hiểu rõ hơn.
3. Phát âm và dễ hiểu:
- Phát âm: Tiếng Anh – Anh có cách phát âm chặt chẽ hơn, đặc biệt là các âm như /t/ và /r/. Tuy nhiên, một số người học có thể thấy giọng Anh – Anh khó khăn do sự đa dạng vùng miền trong cách phát âm. Tiếng Anh – Mỹ có xu hướng dễ hiểu hơn cho người học, đặc biệt là những ai thường xem phim hoặc nghe nhạc Mỹ.
- Tính phổ biến: Anh – Mỹ được sử dụng rộng rãi và dễ nhận biết hơn trong giao tiếp quốc tế, vì vậy bạn có thể dễ dàng gặp nhiều người sử dụng và làm quen với nó.
4. Chính tả và ngữ pháp:
- Chính tả: Tiếng Anh – Anh có chính tả phức tạp hơn do giữ lại nhiều từ có gốc Latin hoặc Pháp. Anh – Mỹ thường đơn giản hóa chính tả, giúp việc học viết dễ dàng hơn.
- Ngữ pháp tiếng Anh: Nếu bạn ưu tiên tính chuẩn mực và học thuật, Anh – Anh có ngữ pháp chặt chẽ hơn, thường được sử dụng trong các tài liệu học thuật và văn bản chính thức. Ngược lại, Anh – Mỹ có ngữ pháp linh hoạt, phù hợp cho giao tiếp hàng ngày và môi trường ít trang trọng hơn.
5. Kỳ vọng cá nhân và sở thích:
- Sở thích cá nhân: Nếu bạn có sở thích cá nhân về văn hóa Anh hoặc Mỹ, bạn có thể chọn phong cách tiếng Anh phù hợp với sở thích của mình. Ví dụ, nếu bạn yêu thích văn học, âm nhạc, hoặc lịch sử nước Anh, Anh – Anh có thể là lựa chọn tốt. Nếu bạn thích phim ảnh, âm nhạc, và văn hóa đại chúng Mỹ, thì Anh – Mỹ sẽ là lựa chọn tự nhiên hơn.
- Giọng nói mong muốn: Một số người học có thể thấy giọng Anh – Anh nghe trang trọng và ấn tượng, trong khi người khác có thể thấy giọng Anh – Mỹ gần gũi và dễ tiếp cận hơn.
6. Tiêu chuẩn địa phương:
- Tiêu chuẩn địa phương hoặc vùng miền: Một số quốc gia hoặc vùng có thể có xu hướng sử dụng tiếng Anh – Anh hoặc Anh – Mỹ nhiều hơn. Ví dụ, các quốc gia châu Âu và châu Á thường dạy tiếng Anh – Anh trong trường học, trong khi nhiều quốc gia Mỹ Latinh hoặc các quốc gia có giao tiếp với Mỹ nhiều lại sử dụng tiếng Anh – Mỹ.
Bạn nên lựa chọn giữa Anh – Anh và Anh – Mỹ dựa trên mục tiêu học tập, công việc, môi trường sử dụng ngôn ngữ, và sở thích cá nhân của mình. Cả hai đều có ưu và nhược điểm, nhưng việc chọn phong cách phù hợp sẽ giúp bạn đạt hiệu quả cao hơn trong việc học tiếng Anh.
4. Bạn nên học Anh Anh hay Anh Mỹ?
Việc chọn học Anh – Anh (British English) hay Anh – Mỹ (American English) phụ thuộc vào mục tiêu học tập, công việc, và sở thích cá nhân của bạn. Dưới đây là một số yếu tố giúp bạn quyết định:
Nên học Anh – Anh nếu:
- Bạn muốn học tại các nước thuộc Khối thịnh vượng chung (Commonwealth): Các quốc gia như Vương quốc Anh, Úc, New Zealand, Canada (ngoại trừ một số vùng nói Anh – Mỹ) sử dụng tiếng Anh – Anh phổ biến hơn.
- Bạn cần thi chứng chỉ quốc tế như IELTS hoặc Cambridge English: Những kỳ thi này dựa nhiều hơn vào tiếng Anh – Anh, nên học giọng này sẽ giúp bạn quen thuộc với cách ra đề.
- Bạn yêu thích giọng Anh chuẩn (Received Pronunciation – RP): Giọng Anh – Anh có âm điệu trang trọng và mang lại cảm giác chuyên nghiệp, lịch sự.
- Môi trường làm việc của bạn yêu cầu chuẩn mực cao: Nếu bạn làm việc trong môi trường học thuật, luật pháp, hoặc ngoại giao, tiếng Anh – Anh được coi là chuẩn mực hơn trong các văn bản và giao tiếp chính thức.
Nên học Anh – Mỹ nếu:
- Bạn muốn giao tiếp với người Mỹ hoặc làm việc tại Mỹ: Nếu bạn có kế hoạch học tập, làm việc, hoặc định cư tại Mỹ, thì học Anh – Mỹ là lựa chọn tốt.
- Bạn tiếp xúc nhiều với văn hóa đại chúng Mỹ: Phim ảnh, âm nhạc, và truyền thông Mỹ rất phổ biến trên toàn cầu, nên học Anh – Mỹ giúp bạn dễ tiếp cận và hiểu rõ hơn các nội dung giải trí và văn hóa Mỹ.
- Bạn cần thi chứng chỉ TOEFL: Kỳ thi TOEFL sử dụng tiếng Anh – Mỹ và phổ biến hơn đối với những ai muốn du học Mỹ.
- Bạn muốn học giọng Anh dễ tiếp cận hơn: Anh – Mỹ có phát âm và chính tả đơn giản hơn, dễ học cho người mới bắt đầu.
Tổng kết:
- Nếu bạn hướng tới các môi trường học thuật hoặc làm việc tại châu Âu và các nước thuộc Khối thịnh vượng chung, hoặc muốn phát triển phong cách phát âm chuẩn mực, Anh – Anh có thể phù hợp hơn.
- Nếu bạn muốn làm việc, học tập tại Mỹ hoặc cần học một loại tiếng Anh linh hoạt hơn, gần gũi với văn hóa đại chúng và dễ giao tiếp, thì Anh – Mỹ sẽ là lựa chọn tốt.
Trang Blog tiếng Anh | Chia sẻ những kinh nghiệm, phương pháp và bí quyết học tiếng Anh hiệu quả nhất cho người đi làm & đi học bận rộn và người mất gốc tiếng Anh hoàn toàn miễn phí.
Nên học Anh Anh hay Anh Mỹ không có đáp án tuyệt đối đúng hay sai, mà phụ thuộc vào mục tiêu và sở thích cá nhân của bạn. Cả hai phong cách đều có giá trị riêng và đóng vai trò quan trọng trong các bối cảnh giao tiếp quốc tế. Hy vọng qua những thông tin trong bài mà TalkFirst chia sẻ, bạn sẽ dễ dàng đưa ra quyết định đúng đắn và xây dựng kế hoạch học tiếng Anh hiệu quả, phù hợp với con đường mà mình lựa chọn. Chúc bạn thành công trên hành trình chinh phục tiếng Anh!